Một con chuột nhòm qua kẽ tường xem người nông dân và vợ anh ta đang mở
gói gì đó. “Không biết cái hộp đó chứa thức ăn gì nhỉ?” con chuột tò
mò. Và rồi nó hoảng hốt nhận ra đó là cái bẫy chuột.
Chạy ra sân nông trang, con chuột loan báo: “Có cái bẫy chuột trong nhà đấy nhé! Có cái bẫy chuột trong nhà đấy nhé!”
Gà thấy vậy lục cục ậm ừ, ngẩng đầu lên bảo: “Ngài chuột ơi, tôi thấy đây quả là mối nguy cho ngài đấy, nhưng nó lại chẳng hề hấn gì với tôi. Tôi chẳng bận tâm về nó đâu”.
Chuột quay sang lợn bảo: “Có cái bẫy chuột trong nhà đấy! Có cái bẫy
chuột trong nhà đấy!”. Lợn tỏ ra thông cảm nhưng cũng bảo: “Tôi cũng rất
tiếc, ngài chuột ạ. Nhưng tôi chẳng biết làm gì hơn ngoài việc cầu
nguyện cả. Hãy cứ yên tâm là tôi sẽ luôn cầu nguyện cho ngài”.
Chuột bèn quay sang bò cái bảo, “Có cái bẫy chuột trong nhà đấy! Có cái
bẫy chuột trong nhà đấy!”. Bò cái đáp: “Ồ, ngài chuột. Tôi lấy làm tiếc
cho ngài lắm, nhưng điều đó chẳng liên quan gì tới tôi”.
Vậy là chuột lại quay vào trong nhà, gục đầu chán nản vô cùng khi phải một mình đối mặt với cái bẫy chuột của người nông dân.
Cho tới rất khuya đêm hôm đó, một âm thanh vang to khắp căn nhà, hệt
như âm thanh khi cái bẫy sập được con mồi. Vợ người nông dân vội chạy
tới xem con gì đã sập bẫy. Trong bóng tối, bà không thấy con rắn độc đã
bị kẹp đuôi vào cái bẫy đó. Con rắn đớp ngay bà. Người nông dân vội vàng
đưa vợ tới bệnh viện, khi trở về nhà, bà lên cơn sốt.
Ai cũng
biết, người ta thường trị sốt bằng súp gà tươi, thế là người nông dân
liền bắt con gà mái ghẹ để làm súp. Nhưng cơn sốt không dứt, vậy là bè
bạn và hàng xóm tấp nập kéo tới thăm bà. Để mời họ ăn cơm, người nông
dân đã giết thịt con lợn. Nhưng rồi vợ ông cũng không thể qua khỏi, bà
chết. Có rất nhiều người đã tới viếng đám tang bà, và người nông dân lại
phải tiếp tục mổ thịt con bò cái để có đủ thịt mời tất cả mọi người.
Con chuột buồn bã vô cùng khi chứng kiến tất cả những chuyện này qua kẽ tường.
Bạn thấy không, nếu lần tới, khi bạn nghe thấy ai đó nói rằng họ đang
phải đối mặt với rắc rối nào đó và nghĩ rằng nó chẳng liên quan gì tới
bạn, hãy nhớ tới câu chuyện này. Khi ai đó trong chúng ta bị đe dọa, tất
cả chúng ta đều sẽ gặp nguy khốn. Bởi chúng ta đều liên đới với nhau
trong một hành trình chung gọi là cuộc đời. Hãy để ý quan tâm tới nhau,
giúp đỡ, khuyến khích nhau. Mỗi chúng ta chính là một sợi chỉ quan trọng
trong tấm vải dệt của người khác.
P/s: mình post bài này vì
thấy bây giờ nhiều người vô cảm với những người xung quanh ta! mình mong
tất cả chúng ta hãy quan tâm giúp đỡ nhau trong hành trình "cuộc đời"
này .
0 nhận xét